Vịnh Lá Vàng Rơi

Em ngồi hứng lá vàng rơiMôi cười đón nhận chơi vơi phận ngườiSau lưng chút nắng rạng ngờiChồi non lấp lánh khoảng trời xanh mơMàu xanh óng ánh như tơThương em thổn thức thẩn thờ lá phaiRụng rơi lá trải miệt màiCho em có chỗ một ngày nghỉ chânQuên đi vất vả bao lầnNgại ngầnContinue reading “Vịnh Lá Vàng Rơi”

Design a site like this with WordPress.com
Get started